Chi tiết về cuộc đời của ông thì các bạn có thể google, hoặc đọc trong các blog khác mà theo tôi biết thì ở Việt Nam đã có khá nhiều fan cuồng của ông kể từ sau cơn bão Tương tư thập giới - Bộ bộ kinh tâm rồi.
Lúc đọc truyện Không phụ Như Lai không phụ khanh, có một đoạn thơ của ông mà tôi rất thích, nghe rất mờ ảo và cũng rất phật ( nghĩa là tôi xem xong vừa hiểu vừa không hiểu gì X(:
"Tất thảy hứa hẹn pháp
Như ảo ảnh trong mơ
Như lộ cũng như điện
Ứng làm như thế xem"
Bản thơ gốc Tương tư thập giới:
Đệ nhất tối hảo bất tương kiến, như thử tiện khả bất tương luyến.
Đệ nhị tối hảo bất tương tri, như thử tiện khả bất tương tư.
Đệ tam tối hảo bất tương bạn, như thử tiện khả bất tương khiếm.
Đệ tứ tối hảo bất tương tích, như thử tiện khả bất tương ức.
Đệ ngũ tối hảo bất tương ái, như thử tiện khả bất tương khí.
Đệ lục tối hảo bất tương đối, như thử tiện khả bất tương hội.
Đệ thất tối hảo bất tương ngộ, như thử tiện khả bất tương phụ.
Đệ bát tối hảo bất tương hứa, như thử tiện khả bất tương tục.
Đệ cửu tối hảo bất tương y, như thử tiện khả bất tương ôi.
Đệ thập tối hảo bất tương ngộ, như thử tiện khả bất tương tụ.
Đãn tằng tương kiến tiện tương tri, tương kiến hà như bất kiến thời.
An đắc dữ quân tương quyết tuyệt, miễn giáo sinh tử tác tương tư.
Ai đã xem Phi thành vật nhiễu có anh già Cát Ưu cầm cưa cô Thư Kỳ xinh đẹp chắc cũng biết đến một bài thơ khác của Thương Ương Gia Thố. Bài thơ ông viết cho người yêu dấu nhưng trong phim thì là lời chia tay của cô con gái nhỏ dành cho người cha mắc bệnh ung thư giai đoạn cuối. Giọng nói trong veo của cô bé vang lên nỉ non khắc sâu.
Nàng gặp, hay không gặp ta
Ta vẫn ở đây
Không mừng, không lụy
Ta vẫn ở đây
Không mừng, không lụy
Nàng nhớ, hay không nhớ ta
Tình vẫn ở đây
Không còn, không mất
Tình vẫn ở đây
Không còn, không mất
Nàng yêu, hay không yêu ta
Yêu vẫn ở đây
Không thêm, không bớt
Yêu vẫn ở đây
Không thêm, không bớt
Nàng theo, hay không theo ta
Tay ta vẫn nơi nàng
Không lơi, không siết
Tay ta vẫn nơi nàng
Không lơi, không siết
Hãy ngả vào lòng ta
Hoặc là
dành cho ta một chỗ trong trái tim nàng
Bình lặng yêu nhau
âm thầm thương tưởng.
dành cho ta một chỗ trong trái tim nàng
Bình lặng yêu nhau
âm thầm thương tưởng.
Truyền thuyết kể rằng, Thương Ương Gia
Thố đem lòng thương yêu một người con gái tên là Mã Cát A Mễ. Để ngăn cản
tình yêu này, người ta đã làm nhục Mã Cát A Mễ, rồi gièm pha đến tai
Thương Ương Gia Thố rằng Mã Cát A Mễ là một nữ tử ô trọc như thế nào,
Thương Ương Gia Thố chỉ nói rằng, tất cả ô trọc của trần gian cũng không
để chạm đến sự thánh khiết của Gia Cát A Mễ. Đây là bài thơ tình mà
tương truyền Thương Ương Gia Thố viết dành cho nàng. Truyền thuyết không
biết đúng hay sai, nhưng tình yêu trong bài thơ này thật sự rất đẹp. Đây cũng là bài tôi thích nhất trong 66 bài tình ca của ông:
Một ngày, một tháng, một năm, một đời ấy
Một khắc ấy, ta giơ cao phong mã, chẳng vì cầu phúc, chỉ vì đợi chờ người trở lại;
Một ngày ấy, nhắm mắt giữa kinh điện mù hương, bỗng nghe thấy chân ngôn trong lời người tụng;
Một tháng ấy, ta xoay hết tất cả luân kinh, chẳng vì siêu độ, chỉ để chạm đến dấu tay của người;
Một năm ấy, ta dập đầu nằm rạp trên sơn lộ, chẳng vì gặp gỡ, chỉ để kề cận hơi ấm của người;
Một đời ấy, ta chuyển nước chuyển non dời Phật tháp, chẳng vì tu lai sinh, chỉ để giữa đường cùng người gặp lại.
Một khắc ấy, ta giơ cao phong mã, chẳng vì cầu phúc, chỉ vì đợi chờ người trở lại;
Một ngày ấy, nhắm mắt giữa kinh điện mù hương, bỗng nghe thấy chân ngôn trong lời người tụng;
Một tháng ấy, ta xoay hết tất cả luân kinh, chẳng vì siêu độ, chỉ để chạm đến dấu tay của người;
Một năm ấy, ta dập đầu nằm rạp trên sơn lộ, chẳng vì gặp gỡ, chỉ để kề cận hơi ấm của người;
Một đời ấy, ta chuyển nước chuyển non dời Phật tháp, chẳng vì tu lai sinh, chỉ để giữa đường cùng người gặp lại.
Cánh hạc tiên trắng muốt trên trời cao, xin cho ta mượn đôi cánh của người
Ta chẳng muốn bay tới miền xa thẳm, đến Litang liền quay về
Chỉ là, vào đêm hôm ấy
Ta quên đi hết thảy, bỏ cả tín ngưỡng, chẳng màng đến luân hồi
Chỉ vì, đóa hồng từng nỉ non trước Phật kia, đã sớm chẳng còn vẻ lấp lánh như ngày cũ
Thơ ca ông thì còn nhiều nhưng tôi chỉ có nhớ được mấy bài trên đây thôi, cũng là mấy bài thơ để lại ấn tượng sâu sắc nhất. Có lẽ bây giờ nghe thì chưa thể thấm hết, nhưng thỉnh thoảng tôi lại ngẫm lại, thì có một cái gì đó buồn man mác gõ nhẹ bên tai tôi, và hình dung ông mặc áo cà sa phóng khoáng trên đỉnh núi Hymalaya tuyết trắng làm trong tôi suy nghĩ.
Thơ ca ông thì còn nhiều nhưng tôi chỉ có nhớ được mấy bài trên đây thôi, cũng là mấy bài thơ để lại ấn tượng sâu sắc nhất. Có lẽ bây giờ nghe thì chưa thể thấm hết, nhưng thỉnh thoảng tôi lại ngẫm lại, thì có một cái gì đó buồn man mác gõ nhẹ bên tai tôi, và hình dung ông mặc áo cà sa phóng khoáng trên đỉnh núi Hymalaya tuyết trắng làm trong tôi suy nghĩ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét