Chủ Nhật, 14 tháng 4, 2013

Buổi chiều lãng mạn - Đam mỹ


Tác gi: Phong Khi Liên Y
Chuyn ng: Meishou
 —————————-


Lãng mn là gì?

Nếu đ ta tr li, ta s k li mt câu chuyn tht dài tht dài.

Bui chiu mi gp nhau, ta nhìn thy mt cu con trai cưi rt ngt ngào đng xếp hàng ly cơm vi bn gái, còn t ra vô cùng thân mt. Ánh mt ca ta và hn đu hưng v chiếc đùi gà cui cùng trong căng tin. Hai đa cùng lúc kp ly nó, nht thi sao ha đng vào trái đt, mt to mt nh trng nhau hơn na tiếng đng h. Cui cùng bn gái hn tc gin b đi mi tuyên b kết qu chung cuc. V mt va khó chu va bt đc dĩ ca hn khiến ta bt cưi ra tiếng. Đến khi cô đu bếp cưi cưi chun b gp đùi gà cho ta, ta cưi ngt hơn hn gp bi, nói: Em ăn chay.”

Bui chiu tái ng, là trên sân bóng r trong trn đu gia hai lp. Ta ht như mt oán linh âm hn bt tán tp trung vây khn bn phía ca hn, khiến hn không th chuyn bóng cũng không th thoát khi tôi. Đôi mt va tc gin va vi vã ca hn khiến ta ngm sng khoái mãi. Chơi xong, hn tàn bo nói: Tiu t! Ch WC đi!” Ta ni gin đùng đùng đáp: “Đưc! Không gp không v! Sau đó chy đi chơi đin t c chiu.

Bui chiu tình c gp g, vì bn gái có ngưi yêu khác mà hn ung đến say mèm. Ta bng ni lòng tt đ hn đến bên b sông đnh ném hn xung nưc thanh tnh, nhưng chưa kp hành đng đã b hn đy xung c trng trn cưng hôn. Sau đó, ánh mt hn lóe ra n lc p úng, dùng lý do v vn qua loa ph sch: Tôi ung nhiu quá…” Ta c ý cưi xu xa nói: “Đáng tiếc tôi rt tnh táo a.

Bui chiu mưu đ đp phá, ta c ý đ lên ngưi mt đng rưu, toàn thân sc mùi chy đến phòng hn, làm trò trưc mt bn cùng phòng ca hn ln tiếng hi: Cu ti sao li hôn t!? Thy hn l ra v va xu h va mc c hn không th đp mt vào tưng, ta lin ngoan ngoãn lp tc quay v phòng, trn trong chăn cưi sut c chiu.
Bui chiu mưa bi, hn v mt u ám túm ta đang chun b đi ăn kéo vào khu rng nh ho lánh. Ngay lúc ta đang cho rng hn mun giết ngưi dit khu, hn đt nhiên dùng ng điu ngo mn đến không th ngo mn hơn đưc na, nói: T cân nhc kĩ ri, đi khái là t thích cu, cu có th suy nghĩ mt chút. Tuy rng ta rt s xã hi đen, nhưng không tn công không nhn ni không qu ly đã mun ta đng ý hn hò vi hn là không có kh năng.

Bui chiu mưa to dm d, hn li ngăn ta đang trên đưng đi ly cơm, li túm ta vào khu rng ho lánh, sau đó như tiết mc o thut rút ra mt cái hp nhung màu hng, kiêu ngo nói: Hn hò vi t đi.” Ta ln th hai vô ti chp mt vài cái: Cu không qùy. Hn ngang ngưc nói: “Nam nhi dưi trưng có hoàng kim. Ta lin xu xa đáp: Namnhân có hoàng kim phi đi đánh lưu manh.” Hn có hơi gin: Đi thì đi! Không đánh li cũng tính!” Ta gi v s hãi: “Ô ô ô, tht đáng s, hn hò ri nht đnh s b đánh.

Bui chiu nhàn ri, ba cô sáu bà trong lp đang huyên thuyên, ta tình c nghe đưc tên hn. Thì ra n ngày hn biến mt này là do đi dò la mi ngưi xung quanh làm sao t tình, trong khoa lin truyn ra phong phong vũ vũ, đu nói hn yêu mt cô khoa khôi trưng khác, khó đi phó quá mà kh cc không chu ni. Ta cưi gõ m ĩ lên bàn, suýt chút na b lp trưng đưa lên phòng y tế.

Bui chiu hc bù, thy giáo vn ging như chưa tng đưc ging, nưc miếng tung bay. Ngoài ca s xut hin mt bóng ngưi đi đi li li st rut. Ta gi v không phát hin ra, cúi đu đc sách, nhưng trong bng li m c. Không biết thành qu lãnh giáo my hôm nay ca hn thế nào ri? Bng nhiên, hn v mt không nhn ni ni xut hin trưc ca lp, đi vào trưc mt bao nhiêu ngưi ri dng li trưc bàn ta. Bn cùng bàn ca ta lp tc sáng ý chuyn ch, hn lin t nhiên ngi xung. Ta thy hết toàn b my ánh mt hiếu kì nhìn v phía này, hn không th chui xung gm bàn! Hn vn cưi rt hài lòng, nói nh bên tai ta: T hi thăm ri, nam nhân s phin, n nhân s trin. T bám cu chc ri. Ta té xu. Ta là n nhân sao?

Bui chiu ln đu tiên hn hò, hn li vì cùng bn cùng phòng làm lon c đêm mà say gic ngon lành trên mt c công viên. Ta o não nh tn gc my cây c bn phía ném hết lên ngưi hn, hn vn hn nhiên không phát hin mà tiếp tc ng say. Đến khi ta hết nhn ni đá mt cưc lên đùi hn, hn mi m to đôi mt nhp nhèm ngây thơ nhìn ta. Khi hn thy toàn thân đy c, bng cưi nói: T nm mơ, thy t mc l phc tân lang, cu mc l phc tân nương, trên mt tho nguyên rng ln, t thì ng, mà cu dùng c đánh thc t dy. Lúc này đt nhiên mt con nga phi ti…” Hn dùng ánh mt ai oán chp chp vài cái. Coi t là c mà ăn mt. Ta trn tròn mt: Th nht, ti sao t phi mc l phc tân nương? Th hai, con nga đó không s tiêu chy sao? Nói xong, ta lp tc nh c vt trên mt hn, nhưng hn cũng không chu thua, tr đũa vt trên ngưi ta! Mà cách chúng ta không xa, có mt tm bin nho nh khc ch, trên viết: Bo v hoa cnh là trách nhim ca mi ngưi.

Bui chiu ln đu d d, ta nm trên giưng hn, dùng ánh mt khiêu khích nhìn hn, bn b vng lng. Hn xu h đ mt, va mc c va căng thng, va th áp lên ngưi ta vài ln lin lp tc ngi dy, th gp. Ta trn trng mt, có cn phi khn trương như vy không? Hn tc gin nói: “Đáng ghét, my chc năm kinh nghim đã sp quen tay làm vic ri, sao ch cn nm trên ngưi em đã căng thng như vy ch? Ta git mình, cưi ngt ngào nm dài trên ngưi hn, ch đng hôn hn nhit tình, cc kì khiêu khích. Khi cm thy thành công đt lên dc vng ca hn, lin lp tc nhy khi ngưi hn, nhanh chóng chy v phòng mình. Tưng tưng ra b dáng va cng ngc va ngc nhiên ca hn, ta lin phá ra cưi không ngng. Cái gì mà vài năm kinh nghim? Còn quen tay làm vic? H h! Cho ngươi biết cái gì là ha t ming mà ra!

Bui chiu ln đu gp cha m hn, m hn lin cho ta mt cái tát, ba hn đui ta ra khi nhà. Ta xoay ngưi chy tht nhanh, còn hn ra sc đui theo. Ta biết hn s ta đau lòng, cũng không nhn ra ta kì thc đang cưi, vì ta biết hn nht đnh s chn đui theo ta. Hn đui kp, lin hn hn nói. Sao em li chy ch? Ta cưi thoi mái. Vì em biết anh nht đnh s đui theo. Sau đó nhào lên ngưi hn, cùng hn lăn ln trên b cát, dính đy ngưi cát vàng.

Bui chiu dn nhà, ta nhai ko cao su nhìn hn bn rn sơn nhà mi. Hn o não trng mt nhìn ta. “Còn không giúp?” Ta t nhiên nói: Là anh nói nuôi em, đương nhiên anh phi làm. Nếu đi li thành em nuôi anh, vy em làm. Hn buông thùng sơn, lp tc gt đu. Đưc! em nuôi anh! Anh không ngi! Ta cũng lp tc gt đu. Đưc đưc, vy sau đó anh nm dưi nga! Hn lng đi na giây, lp tc cm ly thùng sơn, ming kh cn nhn tiếp tc làm vic.

Bui chiu ln đu tiên th nghim công tác gian kh, ta cùng hn đu mt nm lit trên giưng, cùng lúc m ming thân thiết hi đi phương: “Rt mt sao? Sao đó bèn nhìn nhau cưi. Ta xoa bóp huyt Thái dương giúp hn, hn va ôm ta va giúp ta xoa bóp vai, dn dn lin biến thành ôm hôn, sau đó rúc vào lòng ngưi kia chìm sâu vào gic ng.

Có ngưi nói, lãng mn và hin thc là hai vic khác nhau. Kì thc cũng không phi. Quan trng là bn nhìn nhn các vic nh trong cuc sng như thế nào.

Bui chiu do bưc trong mưa, hn luôn lơ đãng tiêu sái bên trái ta, chn cho ta không b xe đp qua li đng vào.

Bui chiu nóng bc không chu ni, ta vn tìm đưc mt lc trái cây đy trong t lnh, mt lc lúc nào cũng đy.

Bui chiu tri chuyn lnh, ta m t đ, qun áo mng đu b thay thế bng áo khoác dày cp, làm ta đau đu. Không l tri thu mc áo bông?

Bui chiu tuyết rơi đy tri, ta va m ca vào nhà, hn s lp tc xut hin trưc ca, dùng hai bàn tay m áp vut ve gương mt ta.

Bui chiu bn rn công tác, không mt bóng ngưi nhà, ta vn lơ đãng phát hin ra t giy nho nh hn ghi li: cơm trong ni, nh hâm nóng ri hng ăn; hôm nay nhit đ xung thp, nh mc thêm qun áo; hôm nay anh tăng ca, nh thì nhn tin, không nh cũng phi nhn tin; anh không mun yêu em, nhưng tr em ra, anh không nghĩ ra còn mun yêu ai na, ai, tht đáng thương.

……

…..

Nếu như tht lâu tht lâu v sau, ta vi hn đu già đến mc mt đy nếp nhăn, ta nghĩ, lãng mn ca chúng ta, chính là mt bui chiu đy nng, hai ông già sáu mươi tui chng gy ngi trên ghế dài trong công viên, nhìn đám tr con nô đùa m ĩ mà nh li ký c ngày xưa. Sau đó mt ông lão dùng ging nói khàn khàn nói nh. Kiếp này chuyn hài lòng nht ca tôi là gp đưc ông. Ông lão kia chm chp trng mt liếc. “Phi nói đó là phúc khí ca ông. Sau đó hai v lão nhân gia bt đu dài dòng tranh lun là phúc khí ca ai

Ta nghĩ, không th có câu chuyn nào lãng mn hơn đưc na. Bn nghĩ sao?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét